Thư về kẻ cướp đã xa

Anh cứ hỏi: sao em vô tâm thế,
Rủi một ngày anh bị ế,tính sao?
Em lạnh lùng trong cả giấc chiêm bao,
Nỡ ngoảnh mặt giữa ngàn sao lấp lánh

Gặp bên đường,sao quay ngang lẫn tránh
Nắng rực vàng,vẫn thấy lạnh tâm cang
Em theo người đã mấy độ thu sang
Nhưng trong dạ luôn chứa chan tình cũ

Đối với em,bao nhiêu là sẽ đủ
Yêu vội vàng như giấc ngủ ban trưa
Em đi rồi,làm sao nhớ chuyện xưa
Bao cám dỗ đã đưa em đi mất

Mối tình này, mang theo vào lòng đất…

Bình luận

Chia sẻ
Thẻ: