Sáng ra có hứng làm thơ
Tỏ bày cảm xúc giấc mơ mới bừng…
Có phải em, người con gái trong thơ
Nét da ngâm, tóc chấm bờ vai nhỏ
Mối tình xưa trong xanh như lá cỏ
Với trăng vàng, tôi bày tỏ vu vơ
Tôi gặp nàng chỉ trong những giấc mơ
Em khẽ vẫy chào tôi như thưở trước
Đôi bàn tay chưa bao giờ tôi có được
Đành gọi nằng là cô bé trong mơ
Lời trao nàng,tôi đành gửi vào thơ
Vì bên em đã có bờ vai khác
Mật ngọt bên tai êm đềm như tiếng nhạc
Mối tình đầu, tôi đã lạc tầm tay
Chẳng biết bi giờ em sánh bước cùng ai
Với tương lai, em hướng về trăm ngã
Tấm lòng tôi khắc trăm lần trên lá:
“Cầu em được người tình như tôi đã yêu em”