Chiều hôm nay thật buồn thê thảm
Giận tụi học trò, ghét đám học sinh
Tính trẻ con, chúng đâu nghĩ tới mình
Muốn chúng tốt, lại bị nhìn như quái vật
Lương cỏn con, bao tháng ngày lây lất
Bỏ quê nhà, về với đất Bình Tân
Lưu lạc xứ người, nào thấy bóng người thân
Niềm vui be bé khi được gần tụi nhỏ
Bao khổ tâm, bị coi như đồ bỏ
Nói thật nhiều, nào có thấm vào tai
Nếu cuộc đời được phép chọn lần 2
Nghề gì cũng được, đừng ai làm thầy giáo