Thơ Điên lúc giặt đồ

A: Sao đành đoạn bỏ anh mà theo nó
Yêu em nhất đời, thề chẳng có ai hơn
E: Anh có tình, nhưng trong túi trống trơn
Yêu cái con khỉ, nghèo thì cô đơn với ế
A: Sao em nỡ thốt những lời như thế
Anh cố gắng nhiều, chưa vừa ý em sao
E: Nghèo là nghèo, giờ tuyên bố xa nhau
Tương lai mới đang đón chào tui tới
A: Vậy là em đã có niềm vui mới
Hạnh phúc trong đời, quyết định bởi đô-la?
E: Ối zời! Mình quen nhau, vui chút xíu ấy mà
Hết thích thì bỏ, có chi là to tát
A: Ôi! Người tôi yêu bây giờ đà đổi khác
Tình cảm con người, chẳng lẽ bạc như vôi
E: Chuyện đã xưa, nói nhiêu đó đủ rồi
Chớ đeo bám, đừng lôi thôi nữa nhé
A: Chao ôi! Mối tình đầu, với em, sao quá rẻ
Thôi cũng đành, chúc em sẽ luôn vui
Xa em rồi, tui độc bước mình tui
Tình yêu đó, đành chôn vùi đáy mộ…

Bình luận

Chia sẻ
Thẻ: