Mấy gã nhà văn mấy gã khờ
Suốt ngày suy nghĩ chuyện vu vơ
Vẽ bao câu chuyện tình dang dỡ
Chợt khóe mi cay, biết mình khờ
Mấy gã nhà thơ mấy gã khùng
Ở không suy nghĩ chuyện lung tung
Sớm chiều nắn nót từng con chữ
Suốt kiếp cô đơn, trách mình khùng