Chuyện ngày xưa có hai đường thẳng
Không song song cũng chẳng trùng nhau
Hai đường xa lạ biết bao
Bỗng một ngày nọ cắt nhau, lạ kỳ
Đường thứ nhất kề tai thủ thỉ
Đường thứ hai ngẫm nghĩ giây lâu
Cuối cùng kết luận một câu
Chúng mình tao ngộ, biết đâu duyên trời
Hai đường quấn quýt một thời
Ngờ đâu sóng gió cuộc đời đẩy đưa
Đường thứ nhất hết say sưa
Ra đi thầm lặng khi chưa tạ từ
Đường kia tắt hẳn nụ cười
Bao năm tháng vẫn chờ người về thăm
Bỗng đường thứ nhất hồi âm:
Ráng chờ đợi, rồi vài năm em về
Đường kia tâm trạng nảo nề
Nhớ đường thứ nhất, nhớ lời thề hôm nao
Rằng trọn kiếp vẫn bên nhau
Dù trăng dời đổi,dù sao đổi dời
Đường kia tâm trạng rối bời
Nhớ đường thứ nhất, nhớ một thời thiết tha
Bây giờ hai nẻo chia xa
Cuộc tình thứ nhất đi qua nảo nề
Đường thứ nhất sẽ không về
Sẽ cắt đường khác, quên lời thề hôm nao
Ngày xưa cho đến ngày sau
Có một đường thẳng thương đau một mình
Khư khư ôm khối chung tình
Trái tim mất nửa, một mình thương đau.